Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Vợ ngoại tình còn ngăn cấm tôi gặp con sau ly hôn

Tôi vẫn không hết bàng hoàng về người thứ ba đã đến và chia cắt hạnh phúc vợ chồng tôi, con tôi phải sống thiếu vắng yêu thương của cha mỗi ngày.

Trước đây gia đình tôi sống tương đối hạnh phúc. Vợ chồng tôi quen nhau từ thời sinh viên, yêu rồi cưới, sinh một bé gái xinh xắn đáng yêu. Vợ tôi là trí thức còn tôi là dân công trình hay phải đi làm xa.

Biến cố xảy đến khi vợ tôi trong một lần đi công tác đã quen thân với một anh chàng ở địa phương. Hai người nhắn tin yêu đương cho nhau. Thời gian đó con gái nhỏ của chúng tôi bị sốt cao phải vào bệnh viện. Tuy nhiên không vì thế mà vợ tôi từ bỏ mối quan tâm là anh chàng kia. Cô ấy vẫn ngày ngày nhắn tin qua lại bày tỏ nhớ nhung.

Tôi tình cờ xem điện thoại của cô ấy và biết tất cả. Tôi suy sụp vô cùng. Vì muốn con vẫn được sống trong tình yêu thương gia đình có cả bố và mẹ nên tôi đã tha thứ và cố gắng làm việc, quan tâm vợ con để gia đình trở lại êm ấm. Dường như cô ấy không nhìn nhận tất cả những cố gắng của tôi. Lúc đó trong đầu cô ấy chỉ có người đàn ông kia và những tin nhắn yêu đương với anh ta. Trong vòng 10 tháng tôi tìm hiểu, cô ấy vẫn nhắn qua lại. Tôi đã nói chuyện và cô ta cũng ba lần thừa nhận. Vì con, tôi cố gắng nhắm mắt bỏ qua tất cả. Ở đời chắc chỉ quá tam ba bận, lúc này tôi biết những cố gắng của mình là vô vọng.

Tôi đã bắt gặp tin nhắn mà cô ta gửi đi chưa kịp xóa là “Anh à, em yêu anh nhiều lắm". Tôi nói chuyện với nhà ngoại, mẹ vợ bênh con chằm chặp, bảo cô ta buồn vì tôi hay đi xa nên tìm người tâm sự. Tôi thật không thể ngờ được và nghĩ mình thật là ngu dốt khi trước đó không làm lớn chuyện lên mà lại âm thầm chịu đựng nỗi đau đó.

Sau gần một năm cố gắng, tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, nhận đi làm một công trình ở xa và quen một cô gái. Cô này quan tâm chăm sóc tôi chu đáo và tỏ ý yêu thương tôi. Trong lúc suy sụp và thiếu thốn tình cảm, tôi đã quan hệ với người phụ nữ này. Trước khi đến với người thứ ba, tôi vẫn nhớ rằng mình có một gia đình nên nhắn tin cho vợ: “Nếu hai mẹ con em cần anh thì anh sẽ bỏ tất cả để quay về". Tin gửi đi mà không thấy câu trả lời của cô ấy. Tôi chán muốn buông xuôi tất cả.

Cô ấy đã bế con ra khỏi nhà. Mọi người nhà cô ấy muốn tôi phải cầu xin năn nỉ để được quay về ở bên con. Tôi không muốn phải hạ mình để cầu xin, nhất là trong chuyện tình cảm, vì chuyện này đâu phải lỗi của mình tôi.

Giờ đây chúng tôi đã ra tòa giải quyết việc ly hôn xong xuôi. Có những người trách tôi lăng nhăng làm mất gia đình. Thực ra việc ngoại tình của tôi là có nguyên do, chính việc ngoại tình và thái độ của vợ tôi trước kia mới là căn nguyên làm nên bi kịch gia đình. Tôi thương con gái nhỏ của tôi. Phải trách chính mình hay trách ai nữa đây khi bây giờ tôi không còn được thường xuyên ở bên đứa con tôi yêu quý nhất.

Ly hôn xong, cô ấy mang con về gửi ông bà ngoại, điều đó hoàn toàn trái với những thỏa thuận giữa hai bên ở tòa án. Điều tôi buồn nhất là bên nhà cô ta quy định cho tôi ngày gặp con một tháng một lần trong vòng 2 tiếng đồng hồ tại nhà mà không được đưa bé đi chơi ở đâu. Nếu ngày đó tôi có việc bận thì phải đến tháng sau mới được gặp con.

Giờ đây tôi muốn dành mọi yêu thương, quan tâm cho con nhưng mọi người nhà cô ấy đã không nghĩ tới con tới cháu. Vì chuyện của người lớn mà con trẻ trở thành người thiệt thòi nhất. Tôi chỉ muốn cuối tuần đưa con đi chơi để bù đắp cho nó những thiếu thốn về tình cảm của người cha thôi. Mong mọi người cho tôi lời khuyên: nên làm thế nào?

Văn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

| Blogger Templates
Scroll To Top