Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Có nên buông bỏ người chồng nhiều tật xấu

Tôi và gia đình chồng thúc anh đi tìm việc làm thì anh ta tìm cách lảng tránh, đến bây giờ vẫn còn lông bông. Anh không xin tiền vợ nhưng lại lấy tiền của mẹ anh ta.

Tôi năm nay 28 tuổi, đã có một bé gái. Tôi và chồng tôi bằng tuổi nhau, cưới nhau được hơn hai năm. Chúng tôi tìm hiểu và yêu nhau hơn ba năm mới tiến đến hôn nhân. Tôi có công việc làm ổn định nhưng thu nhập không cao, còn chồng mới vừa ra trường và đang thất nghiệp.

Khi tiến đến hôn nhân, tôi đã đi làm ổn định còn chồng học năm cuối cao đẳng. Chồng là con trai một trong gia đình, từ nhỏ tới lớn không làm gì và được ba mẹ nuông chiều. Ba mẹ anh cố chạy vạy lắm anh mới học được cao đẳng. Tôi cứ tưởng sau khi cưới, chồng sẽ có trách nhiệm mà lo làm ăn. Thế nhưng hai năm sau anh mới kết thúc khóa học vì nợ môn.

Tôi có bầu, anh không chăm sóc vợ mà cũng không xin việc làm để kiếm tiền lo cho tôi và chuẩn bị cho đứa bé chào đời. Vì công việc nên tôi phải ở nhà ngoại để tiện đi làm. Anh vẫn ở nhà nội và suốt ngày lông bông. Khi tôi sinh, anh không phụ tôi về tài chính mà còn liên lạc với người yêu cũ để nói xấu vợ. Một lần vô tình tôi đọc được tin nhắn của người yêu cũ gửi cho anh, tôi đã điện thoại và nói chuyện với cô ấy. Cô ấy bảo chồng tôi nói “cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc, tôi sống tệ với gia đình chồng và nhiều chuyện khác”. Cô ấy còn nói hai người vẫn thường xuyên liên lạc và gặp nhau một vài lần. Tôi nói chuyện với anh thì anh chối. Kể từ đó, anh luôn xóa các tin nhắn và nhật ký cuộc  gọi.

Khi tôi sinh con chưa được tháng, gia đình chồng phát hiện anh lấy vàng và tiền của chị anh để tiêu xài, đánh bạc và ăn nhậu trong thời gian dài đến mấy chục triệu. Bố mẹ chồng giấu tôi vì tôi mới sinh, sức khỏe yếu, nhưng chị anh ta đã điện thoại cho tôi, chửi mắng, sỉ nhục tôi và gia đình tôi thậm tệ vì cho rằng tôi đã xúi anh ta làm việc này. Tôi đã khóc nhiều đêm và  suy sụp tinh thần nhưng vẫn cố gắng sống vì con. Tôi dù có đói cũng không đến nỗi mất nhân cách mà xúi chồng làm cái việc xấu xa đó. Tôi biết có giải thích chị cũng không tin nên đành phải lấy vàng dành dụm trong đám cưới để trả một phần cho chị anh ta. Thương nhất là con tôi luôn bị hắt hủi vì những xấu xa của ba nó gây ra.

Tôi giấu chuyện này với gia đình tôi theo yêu cầu của mẹ anh. Cứ tưởng sau khi gây ra những chuyện như vậy, anh ta sẽ tu chí làm ăn để trả nợ. Thế nhưng anh vẫn vô trách nhiệm với những gì mình gây ra, với gia đình và con gái. Những lần tôi và gia đình chồng thúc anh ta đi tìm việc làm thì anh ta tìm cách lảng tránh, đến bây giờ vẫn còn lông bông. Anh không xin tiền tôi nhưng lại đi lấy tiền của mẹ anh ta. Trong khi đó, mẹ chồng còn phải nuôi hai em gái đang đi học và sức khỏe bà yếu vì bị bệnh tim. Tôi đã nhiều lần khuyên anh sống có trách nhiệm, phân tích sai trái để anh thay đổi tốt hơn. Lần nào anh cũng hứa hẹn nhưng rồi mọi việc cũng đâu vào đấy sau một thời gian ngắn. Duy chỉ có điều anh ta rất thương con gái, mà con cũng rất quấn cha.

Tôi đã nhiều lần muốn ly dị và nói hết sự thật với ba mẹ mình để họ cho tôi giải pháp giúp tôi thoát khỏi cuộc sống hiện nay. Rồi nghĩ đến ba má hai bên, đặc biệt ba má chồng rất thương tôi và cháu nội, tôi không nỡ làm họ buồn. Thế nhưng sống cuộc sống như thế này thật mệt mỏi. Tôi không thể tập trung làm việc vì luôn lo sợ anh ta sẽ gây ra nhiều điều tồi tệ hơn, có khi dính tới pháp luật thì thật là tội nghiệp cho những người đã yêu thương anh ta.

Lúc yêu tôi không tìm hiểu kỹ tính tình của anh ta, quá tin những lời anh ta nói để đến ngày hôm nay hối hận thì quá muộn. Cái giá phải trả quá đắt. Tôi không biết giờ phải làm như thế nào cho đúng. Nếu kéo dài tình trạng này, tôi sợ ảnh hưởng đến nhân cách của con tôi khi sống với một người cha không ra gì, còn ly dị thì con sẽ không cha.

Ánh

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

| Blogger Templates
Scroll To Top